Trump - Harris: Ai sẽ ngăn được Thế chiến III?

Trump - Harris: Ai sẽ ngăn được Thế chiến III?

Ngọc Lan

Ngọc Lan

Junior Editor

06:59 05/11/2024

"Tôi sẽ ngăn chặn Thế chiến III!" - Đó là lời tuyên bố đầy quyết đoán của Donald Trump trong một bài diễn thuyết gần đây.

Ủng hộ quan điểm này, Thượng nghị sĩ JD Vance - người đồng hành cùng ứng viên Đảng Cộng hòa, đã khẳng định Trump chính là "hiện thân của hòa bình". Trong bối cảnh chiến dịch tranh cử đầy những phát ngôn gây sốc, người ta có thể dễ dàng xem nhẹ những tuyên bố này như những lời hùng biện vô nghĩa. Thế nhưng, đó sẽ là một nhận định thiếu sót.

Bên dưới lớp vỏ những khẩu hiệu và những lời công kích, phe Trump và phe Harris thực chất đang thể hiện hai tầm nhìn hoàn toàn đối lập về cách thức ngăn ngừa thế giới rơi vào vòng xoáy xung đột. Tư tưởng của Trump về chính sách đối ngoại Hoa Kỳ - được thể hiện qua khẩu hiệu "Ưu tiên hàng đầu dành cho nước Mỹ" - như một sự hồi sinh của tầm nhìn trước năm 1941 về vai trò của quốc gia này trên trường quốc tế. Tương tự như các nhóm từng phản đối sự can dự của Mỹ trong hai cuộc Thế chiến, Trump có xu hướng giữ khoảng cách với các xung đột bên ngoài.

Đảng Cộng hòa cáo buộc Đảng Dân chủ đã biến mình thành đảng phái ủng hộ can thiệp quân sự nước ngoài. Họ đặc biệt nhấn mạnh việc Kamala Harris đã sát cánh cùng Liz Cheney - một đảng viên Cộng hòa đối lập với Trump - trong chiến dịch vận động. Mới đây, Trump đã gay gắt chỉ trích Cheney là "kẻ hiếu chiến" và tuyên bố rằng bà xứng đáng phải đối mặt với sự trừng phạt. Vance cũng không ngần ngại lên tiếng chỉ trích phe đối lập Trump vì "muốn lôi kéo nước Mỹ vào vô số cuộc xung đột quân sự vô nghĩa".

Đối lập hoàn toàn, phe Harris kiên định với quan điểm đồng thuận Washington hậu 1945 về an ninh quốc gia. Quan điểm này được đúc kết từ bài học xương máu của hai cuộc Thế chiến: Hoa Kỳ không thể đứng ngoài cuộc khi châu Âu chìm trong biển lửa. Do đó, con đường tối ưu để Mỹ duy trì hòa bình chính là thiết lập một mạng lưới liên minh quân sự toàn cầu, điển hình như NATO, nhằm răn đe và kiềm chế những mối đe dọa tiềm tàng. Đảng Dân chủ vẫn kiên định với niềm tin rằng Hoa Kỳ cần đảm nhận vai trò người bảo vệ trật tự toàn cầu - sử dụng vũ lực một cách khôn ngoan để bảo vệ hòa bình và trật tự thế giới hiện tại.

Sự đối lập trong tầm nhìn chiến lược đã được bộc lộ rõ nét trong cuộc tranh luận trên truyền hình giữa Trump và Biden vào hồi tháng 6. Tại thời điểm căng thẳng của cuộc tranh luận, ông Trump đã đưa ra nhận định gây tranh cãi khi cho rằng cuộc chiến Ukraine không thực sự là mối bận tâm của Hoa Kỳ". Đáp lại, Joe Biden đã đưa ra một tuyên bố mang tính biểu tượng cho tư tưởng lãnh đạo hậu 1945. Vị Tổng thống đương nhiệm nhấn mạnh: "Chưa từng có bất kỳ cuộc đại chiến nào tại châu Âu có thể chỉ diễn tiến và gây ra những tác động trong ranh giới của lục địa này". Ông cảnh báo rằng việc bỏ rơi Ukraine sẽ là điểm khởi đầu cho một cuộc xung đột quy mô lớn hơn và nguy hiểm hơn: "Nếu chúng ta bỏ rơi Ukraine, Putin sẽ không dừng lại. Sau Ukraine sẽ là Ba Lan và nhiều quốc gia khác. Hậu quả sẽ vô cùng khủng khiếp."

Mặc dù cuộc đối thoại diễn ra ngắn ngủi và đứt quãng, Biden và Trump đã chạm đến cốt lõi của một cuộc tranh luận mang tính sống còn. Sau gần 8 thập kỷ kể từ hồi kết của Thế chiến II, việc các học thuyết chính sách đối ngoại - di sản của các cuộc đại chiến - đang phải đối mặt với những thách thức ngày càng gay gắt là điều dễ hiểu. Thêm vào đó, những cuộc chiến tốn kém và đầy tổn thất của Mỹ tại Iraq và Afghanistan đã khiến dư luận Mỹ ngày càng hoài nghi về tính hiệu quả của các can thiệp quân sự ở các quốc gia khác.

Cơ hội để có một cuộc tranh luận nghiêm túc đang dần tan biến trước những mâu thuẫn sâu sắc trong chính tư tưởng của Trump. Cựu Tổng thống và những người ủng hộ ông đang đồng thời tấn công Harris theo hai hướng hoàn toàn đối lập: vừa quy kết bà là "kẻ hiếu chiến", vừa chỉ trích bà "yếu thế" trước các đối thủ của nước Mỹ. Vance đã cố gắng hóa giải nghịch lý này bằng cách đề xuất triết lý "Hòa bình từ sức mạnh" của Trump như một giải pháp dung hòa.

Tuy nhiên, một rạn nứt sâu sắc vẫn đang âm thầm lan rộng trong nội bộ phe Trump. Ở một phía là nhóm có lập trường hawkish - những người chủ trương rằng Hoa Kỳ cần thể hiện "bàn tay sắt" quyết liệt hơn nữa trong chính sách đối ngoại. Đối lập với họ là nhóm "ôn hòa" (restrainers)- những người kiên định với quan điểm cắt giảm sự hiện diện quân sự của Mỹ trên toàn cầu.

Mâu thuẫn nội bộ này càng trở nên gay gắt khi đề cập đến vấn đề Iran và Israel. Nhiều thành viên trong đội ngũ Trump đã không ngần ngại chỉ trích chính quyền Biden vì những nỗ lực kiềm chế chiến dịch quân sự của Israel nhằm vào Iran. Đáng chú ý, trong các cuộc họp kín, một số cố vấn cấp cao của Trump còn mạnh mẽ cho rằng đây chính là thời điểm vàng để Israel phá hủy chương trình vũ khí hạt nhân của Iran - một chiến dịch quân sự mà chắc chắn sẽ cần đến sự hậu thuẫn từ Washington.

Trong bối cảnh đó, dường như chỉ có Trump mới có đủ thẩm quyền để hóa giải xung đột giữa phe "hawkish" và phe "ôn hòa". Dan Caldwell - một cựu chiến binh Iraq, hiện đang công tác tại viện nghiên cứu Defence Priorities - nhận định rằng Trump sẽ nghiêng về phía phe ôn hòa, bởi "theo bản năng, ông luôn tránh xa những cuộc chiến tranh quy mô lớn". Tuy nhiên, với phong cách bổ nhiệm nhân sự đặc trưng của Trump, không ai có thể dự đoán được sự cân bằng quyền lực giữa hai phe trong nhiệm kỳ Tổng thống thứ hai của ông.

Harris và Đảng Dân chủ bày tỏ quan ngại rằng cả hai trường phái trong Đảng Cộng hòa đều có thể lôi kéo Hoa Kỳ vào một cuộc chiến mới. Họ cảnh báo rằng một cuộc tấn công toàn diện vào Iran sẽ không tránh khỏi việc Mỹ sa lầy vào một cuộc xung đột kéo dài khác tại Trung Đông. Mặt khác, chính sách kiềm chế của Trump cũng ẩn chứa những rủi ro đáng báo động. Thái độ e dè của ông đối với các cam kết quốc tế gắn liền với sự hoài nghi sâu sắc về nhiều đồng minh của Mỹ - những người mà ông thường công khai cáo buộc đang lợi dụng người Mỹ. Ngược lại, Đảng Dân chủ tin rằng chính sách "hòa bình thông qua sức mạnh" phải được xây dựng trên nền tảng mạng lưới đồng minh toàn cầu - thứ mà họ coi là vũ khí chiến lược quan trọng nhất trong việc răn đe Nga hoặc Trung Quốc.

Tuy nhiên, điều quan trọng cần ghi nhớ là những lời hùng biện trong chiến dịch tranh cử thường không phản ánh chính xác những gì sẽ diễn ra trong thực tế. Một ví dụ điển hình là cuộc bầu cử tổng thống năm 1916, khi Woodrow Wilson vận động tranh cử với hình ảnh một "người kiến tạo hòa bình". Thế nhưng chỉ một năm sau đó, chính ông đã đưa nước Mỹ tham gia vào Thế chiến thứ nhất.

Mâu thuẫn nội bộ này càng trở nên gay gắt khi đề cập đến vấn đề Iran và Israel. Nhiều thành viên trong đội ngũ Trump đã không ngần ngại chỉ trích chính quyền Biden vì những nỗ lực kiềm chế chiến dịch quân sự của Israel nhằm vào Iran. Đáng chú ý, trong các cuộc họp kín, một số cố vấn cấp cao của Trump còn mạnh mẽ cho rằng đây chính là thời điểm vàng để Israel phá hủy chương trình vũ khí hạt nhân của Iran - một chiến dịch quân sự mà chắc chắn sẽ cần đến sự hậu thuẫn từ Washington.

Trong bối cảnh đó, dường như chỉ có Trump mới có đủ thẩm quyền để hóa giải xung đột giữa phe "hawkish" và phe "ôn hòa". Dan Caldwell - một cựu chiến binh Iraq, hiện đang công tác tại viện nghiên cứu Defence Priorities - nhận định rằng Trump sẽ nghiêng về phía phe ôn hòa, bởi "theo bản năng, ông luôn tránh xa những cuộc chiến tranh quy mô lớn". Tuy nhiên, với phong cách bổ nhiệm nhân sự đặc trưng của Trump, không ai có thể dự đoán được sự cân bằng quyền lực giữa hai phe trong nhiệm kỳ Tổng thống thứ hai của ông.

Harris và Đảng Dân chủ bày tỏ quan ngại rằng cả hai trường phái trong Đảng Cộng hòa đều có thể lôi kéo Hoa Kỳ vào một cuộc chiến mới. Họ cảnh báo rằng một cuộc tấn công toàn diện vào Iran sẽ không tránh khỏi việc Mỹ sa lầy vào một cuộc xung đột kéo dài khác tại Trung Đông. Mặt khác, chính sách kiềm chế của Trump cũng ẩn chứa những rủi ro đáng báo động. Thái độ e dè của ông đối với các cam kết quốc tế gắn liền với sự hoài nghi sâu sắc về nhiều đồng minh của Mỹ - những người mà ông thường công khai cáo buộc đang lợi dụng người Mỹ. Ngược lại, Đảng Dân chủ tin rằng chính sách "hòa bình thông qua sức mạnh" phải được xây dựng trên nền tảng mạng lưới đồng minh toàn cầu - thứ mà họ coi là vũ khí chiến lược quan trọng nhất trong việc răn đe Nga hoặc Trung Quốc.

Tuy nhiên, điều quan trọng cần ghi nhớ là những lời hùng biện trong chiến dịch tranh cử thường không phản ánh chính xác những gì sẽ diễn ra trong thực tế. Một ví dụ điển hình là cuộc bầu cử Tổng thống năm 1916, khi Woodrow Wilson vận động tranh cử với hình ảnh một "người kiến tạo hòa bình". Thế nhưng chỉ một năm sau đó, chính ông đã đưa nước Mỹ tham gia vào Thế chiến thứ nhất.

Financial Times

Broker listing

Cùng chuyên mục

Mỹ và Trung Quốc buộc phải bắt tay - Mỹ cần đất hiếm, Trung Quốc cần chip AI

Mỹ và Trung Quốc buộc phải bắt tay - Mỹ cần đất hiếm, Trung Quốc cần chip AI

Đây không phải là sự hòa giải, mà giống như một thỏa hiệp mong manh được đúc kết giữa những chiến tuyến thương mại, là một cái bắt tay đầy toan tính, với một tay nắm chặt công cụ kiểm soát đất hiếm, tay kia không rời danh sách thuế quan. Xuất khẩu nam châm đất hiếm của Trung Quốc sang Mỹ đã bùng nổ trong tháng 6, tăng tới 660% so với đáy lịch sử của tháng Năm. Đây không đơn thuần là sự hồi phục, mà là cú bật mạnh mẽ ra khỏi hố sâu căng thẳng ngoại giao.
Người kế nhiệm Gallatin: Scott Bessent và tham vọng tái định hình tài chính nước Mỹ

Người kế nhiệm Gallatin: Scott Bessent và tham vọng tái định hình tài chính nước Mỹ

Bộ trưởng Tài chính Mỹ Scott Bessent đang theo đuổi một kế hoạch tài chính đầy tham vọng nhằm bù đắp khoản chi 3,400 tỷ USD từ đạo luật OBBBA, bằng cách kết hợp thuế quan, tăng trưởng kinh tế, điều tiết lãi suất và stablecoin. Trong khi Nhà Trắng dự báo thâm hụt sẽ giảm mạnh, Văn phòng Ngân sách Quốc hội lại cảnh báo rủi ro nợ công phình to. Liệu Bessent sẽ trở thành Gallatin mới của thế kỷ 21 hay là một phiên bản hiện đại của John Law – người từng đưa cả nền kinh tế Pháp đến sụp đổ?
Bức tranh tổng thể của giai đoạn mùa hè ảm đạm

Bức tranh tổng thể của giai đoạn mùa hè ảm đạm

Chỉ số S&P 500 điều chỉnh nhẹ vào phiên thứ Sáu mà không có bất kỳ thông tin mới nào đáng chú ý. Nhưng điều đó có thực sự thay đổi bức tranh toàn cảnh của các ngành không? Rõ ràng, cổ phiếu công nghệ và tài chính không ghi nhận biến động đáng kể trong ngày, vậy có điều gì nổi bật ở những lĩnh vực còn lại không? Liệu có hợp lý để kỳ vọng các nhóm cổ phiếu như bất động sản hoặc chỉ số Russell 2000 sẽ có diễn biến tích cực hơn trong bối cảnh Thống đốc Waller đưa ra lập luận ủng hộ việc cắt giảm lãi suất?
Thuế quan, công nghệ và động lực: Một tuần giao dịch trên dây căng thẳng với hai trọng tâm chính

Thuế quan, công nghệ và động lực: Một tuần giao dịch trên dây căng thẳng với hai trọng tâm chính

Phiên giao dịch đầu tuần tại châu Á mở ra trong không khí thận trọng nhưng phần nào nhẹ nhõm, thị trường dần ổn định sau những biến động chính trị cuối tuần tại Tokyo, khi sự kiện này không lan rộng thành một cú sốc cho thị trường trái phiếu toàn cầu. Hợp đồng tương lai JGB giữ vững, qua đó giúp các hợp đồng tương lai chứng khoán Mỹ và cặp USDJPY bật lên nhẹ, giảm bớt các vị thế phòng vệ trước sự kiện rủi ro.
Nhật Bản sau bầu cử: Liên minh cầm quyền suy yếu, thị trường đối diện thách thức chính sách và tài khóa

Nhật Bản sau bầu cử: Liên minh cầm quyền suy yếu, thị trường đối diện thách thức chính sách và tài khóa

Cuộc bầu cử Thượng viện Nhật Bản khiến liên minh cầm quyền mất thế đa số, làm dấy lên lo ngại về sự chậm trễ trong hoạch định chính sách và áp lực tài chính gia tăng, trong bối cảnh đàm phán thuế quan với Mỹ đang diễn ra. Nhà đầu tư theo dõi sát động thái từ BoJ, tương lai chính trị của Thủ tướng Ishiba và khả năng thay đổi chính sách tài khóa trong những tháng tới.
Châu Á giữ nhịp ổn định, Phố Wall dõi theo “trận mở màn” lợi nhuận Big Tech và tín hiệu chính sách toàn cầu

Châu Á giữ nhịp ổn định, Phố Wall dõi theo “trận mở màn” lợi nhuận Big Tech và tín hiệu chính sách toàn cầu

Thị trường châu Á khởi đầu tuần trong vùng an toàn sau bầu cử Nhật không ngoài dự báo, đồng yen bật nhẹ giữa bất ổn chính trị. Phố Wall chuẩn bị bước vào tâm điểm mùa báo cáo lợi nhuận với các ông lớn công nghệ như Alphabet, Tesla. Nhà đầu tư toàn cầu tiếp tục theo dõi sát đàm phán thuế quan, triển vọng lãi suất từ Fed, ECB và các yếu tố chi phối hàng hóa, dầu mỏ.
Yen tăng sau bầu cử Thượng viện Nhật giữa lo ngại bất ổn chính trị và đàm phán thuế quan

Yen tăng sau bầu cử Thượng viện Nhật giữa lo ngại bất ổn chính trị và đàm phán thuế quan

Đồng yen tăng giá khi liên minh cầm quyền của Thủ tướng Ishiba không đạt đa số tại Thượng viện, làm dấy lên lo ngại về sự bất ổn chính trị tại Nhật Bản trong thời điểm nhạy cảm trước hạn chót đàm phán thuế quan với Mỹ. Diễn biến này diễn ra trong bối cảnh thị trường toàn cầu tiếp tục theo dõi chặt chẽ chính sách của Mỹ và biến động tiền tệ tại các nền kinh tế chủ chốt.
Forex Forecast - Diễn đàn dự báo tiền tệ